https://lh4.googleusercontent.com/aQtv5GvcCWHW8ED1eV2Y72dKO87txjjn5hKzJroFixCUSDt2JSGDQCQ-A0LvgHcTC0SglNCxV8FoS4HcBmcSgQYT2KPxgXJB0qPgVSSBRXzgKOg6HmN47Cyjyp8NoNv8et7Qq2Q2BGjDEkSoJXYRzBh7D-akkuCwaky4xQRfRi29pIQ1M92XBV0
 
Thế là mình... đã về lại... trường xưa
Một sáng mùa Thu, lao xao gió hát
Những cánh chim Nâu, bao năm rồi phiêu bạt
Trở về đây... khi tóc đã... bạc màu.
Cổng trường xưa...yêu dấu... của thuở nào
Vẫn ánh lên, một màu xanh hy vọng
Mà đã có đôi lần... lại về... trong giấc mộng
Trễ giờ rồi... rón rén vào lớp học... sợ Cô la.
 
Ký ức từ đâu... kéo đến... chợt vỡ òa
Nghe bâng khuâng, nhớ một thời tuổi ngọc.
Kia dãy lầu, đây hành lang lớp học
Bụi thời gian... in đậm... nét rêu phong
Thầy Cô ơi...! bao thương nhớ trong lòng
Khi gặp lại... nghe dâng trào... cảm xúc
Tự thấy mình, sao thật là hạnh phúc
Khi Thầy Cô... môi thắm mãi... nụ cười.
 
Áo Nâu mình... ngày ấy... vẫn xinh tươi
Dù hoàng hôn, đã dần buông bóng ngã
Nắng Cali... có làm ai... hồng đôi má
Như nắng sân trường... thuở ấy... để ai say?
Và mây ơi... nhớ nhé... nhớ đừng bay
Để mưa giăng lối... lạnh vai mềm... ai đó!
Giống như mưa Bình Dương, chiều xưa tan học
Ướt tóc rồi... ai viết vội... vần thơ.
 
Thời gian trôi... đâu có đợi... có chờ
Hôm nay đây, mình vui mừng hội ngộ
Nói hết đi, những gì mình chưa nói
Vì có còn... bao ngày nữa... để yêu thương.
Rồi mai đây... trên vạn dặm... nẻo đường
Nếu nhớ, nếu thương... xin tìm về... trong giấc mộng
Ở đó...! có ngôi trường, có Thầy Cô, có bạn
Có áo Nâu buồn... ngơ ngẩn... một chiều xa...
 
Vương Kim Phụng
CN2/K5 NLSBD